Truyện cười hay nhất p6
1.Anh chàng Việt vào quán bar Mĩ
Một anh chàng Việt vào 1 quán bar ở Mĩ. Anh ta gọi một chai Vang.
-Chai Vang này giá 100 đô, xin phiền anh gửi tiền trước – chủ quán tỏ ra cẩn thận.
Sau khi uống nửa chai, anh chàng rút tiền ra trả và thách ông chủ quán.
-Ông nghĩ sao nếu giờ tôi có thể cắn mắt bên trái của mình?
-Nếu được thì tôi tặng anh chai Vang- chủ quán tỏ vẻ giễu cợt.
Ngay lập tức, anh ta moi mắt giả từ mắt trái ra bỏ vào miệng cắn.
-Lần nữa nhá, bây giờ tôi sẽ cắn mắt phải của mình.
-200 đô cho anh!
- Chủ quán vừa cay cú vừa nghĩ ” mình thắng chắc, chả lẽ nó mù sao!”
Lần này anh ta tháo hàm răng giả rồi cắn vào mắt phải.
Ông chủ quầy kinh ngạc cầm 200 đô đưa cho anh ta.
-Lần cuối này, 500 đô nếu tôi đứng đây mà đái được vào chai rượu đằng kia, Okie?
-Chơi luôn. “Tỉnh còn ko làm đựoc huống hồ thằng say này”
Rồi anh ta bắt đầu đái vung vãi ra khắp bàn mà chẳng vào chai giọt nào.
-Thế nào, chấp nhận thua chứ?- người chủ quán hí hửng.
-Không sao, dù sao tôi vẫn thắng, vì tôi vừa cá 1000 đô với ông bàn bên kia là có thể đái ra cả quán mà ông chủ quán bar vẫn cười. !
2.Bắt quả tang
Trên đường đi học về, thấy Hoàng yên lặng khác thường, Dũng ngạc nhiên:
- Sao bồ có vẻ thất thần vậy?
- Hôm nay tớ có kiểm tra, nhưng tớ phải nộp giấy trắng!
- Chắc là không học bài nên phải nộp giấy trắng chớ gì.
- Không đâu, hôm kia tớ mơ là nghe thầy nói ai cóp-pi sẽ bị zerô, còn ai bắt quả tang bạn mình quay cóp sẽ được thưởng điểm 10. Cho nên hôm qua tớ không thèm học bài, để hôm nay ngồi canh xem có ai quay không cho khỏe, nào ngờ...
3.Khoe áo..
- Khánh: Ê này, sợ quá! Tối qua nhà tao có trộm
- Cúc: Bốc phét!
- Khánh: Không tin à? Tao nói có sách, mach có chứng hẳn hoi đấy nhé. Nhìn đây này, trộm vào khua sạch quần áo nên tao phải mua cái áo mới này đấy.
- Cúc: Hí!Hí!!!
4.Thần bia trả nghĩa…
Có một ông lãnh binh, lúc nào trên lưng cũng đeo súng kè kè, nhưng lại bắn rất tồi. Có cái bia sau nhà, đứng cách mấy sải tay mà tập mãi vẫn chưa được phát nào tin. Chẳng may cho quan, bắn chưa thạo thì đã có lệnh gọi ra đánh giặc.
Vừa ra trận buổi đầu đã thua, bỏ mặc quân lính đấy chạy tháo thân. Nhưng giặc đuổi riết cố bắt cho được. Quan sắp đến đường cùng, bỗng có một vị thần ở đâu hiện ra, cõng quan chạy vào rừng. Vào đến giữa rừng, quan biết mình đã chạy thoát, mới hoàn hồn hỏi vị thần kia:
- Xin cho biết người ở đâu? Chẳng hay vì sao mà có lòng tốt cứu tôi như vậy?
Vị thần trả lời:
- Ta là thần bia ở trong vườn nhà ông. Trong bấy nhiêu năm ở nhà ông, nhờ ông có lòng nhân đức nên mới sống được đến ngày nay. Cảm cái ơn ấy, hôm nay ông lâm nạn, tôi cứu ông để trả nghĩa vậy!
5.Vova trong giờ học vẽ
Giờ họa, cô giáo dạy các em học sinh lớp hai vẽ trái tim. Cô vẽ mẫu trên bảng xong rồi quay xuống:
- Các em vẽ đi!
Cả lớp bắt đầu vẽ. Riêng Vova không vẽ. Cô giáo hỏi:
- Sao em không vẽ?
- Thưa cô – Vova trả lời – Cô vẽ còn thiếu.
- Thiếu cái gì?
- Áo quần.
- Sao vậy?
- Ở nhà lúc ngủ dậy, em nghe ba em nói với mẹ: “Trái tim của anh ơi, anh mặc áo quần cho em nhé!”
6.Tam đại con gà
Xưa, có anh học trò học hành dốt nát, nhưng trò đời “xấu hay làm tốt , dốt hay nói chữ” , đi đâu cũng lên mặt văn hay chữ tốt.
- Có người tưởng anh ta hay chữ thật, mới đón về dạy con trẻ.
- Một hôm, dạy sách Tam thiên tự , sau chữ “tước” là chim sẽ, đến chữ “kê” là gà, thầy thấy mặt chữ nhiều nét rắc rối, không biết chữ gì, học trò lại hỏi gấp, thầy cuống, nói liều: “Du dỉ là con dù dì”. Thầy cũng khôn, sợ nhỡ sai, người nào biết thì xấu hổ, mới bảo học trò đọc khẽ, tuy cậy, trong long vẫn thấp thỏm.
- Nhân trong nhà có bàn thờ thổ công, thầy mới đến khấn thầm xin ba đài âm dương để xem chữ ấy có phải thật là “dù dì” không. Thổ công cho ba đài được cả ba.
- Thấy vậy, thầy lấy làm đắc chí lắm, hôm sau bệ vệ ngồi trên giường, bảo trẻ đọc cho to. Trò vâng lời thầy, gân cổ lên gào: Dủ dỉ là con dù dì… Dủ dỉ là con dù dì…
- Bố chúng đang cuốc đất ngoài vườn, nghe tiếng học, ngạc nhiên bỏ cuốc chạy vào, giở sách ra xem, hỏi thầy: Chết chửa ! Chữ “kê” là gà, sao thầy lại dạy ra “dủ dỉ” là con “dù dì” ?
- Bấy giờ thầy mới nghĩ thầm: “ Mình đã dốt, thổ công nhà nó cũng dốt nữa” , nhưng nhanh trí thầy vội nói gỡ: "Tôi vẫn biết ấy là chữ “kê”, mà “kê” nghĩa là “gà”, nhưng tội dạy thế là dạy cháu biết đến tận tam đại con gà kia."
- Nhà chủ càng không hiểu, hỏi: Tam đại con gà nghĩa làm sao?
- Thế này nhé! Dủ dỉ là con dù dì, dù dì là chị con công, con công là ông con gà!
7.Vừa bán vừa biếu
- Một bà bán hàng nổi tiếng bán đắt. Một hôm, có người nông dân vào mua hàng, bà ta giở giọng ngọt nhạt: "Tôi vừa bán vừa biếu ông đấy".
- Người nông dân chẳng phải tay vừa, ông nói: “Cảm ơn bà, tôi xin nhận một nửa là số hàng biếu, nửa còn lại bà cất giùm, ngày mai tôi mang tiền đến lấy sau”.
Cuộc thi nhịn đói.
TRUYỆN CƯỜI THẾ GIỚI
Người ta tổ chức ra một cuộc thi gọi là ” Cuộc thi nhịn đói”, có 3 nước, Việt Nam, Mỹ và Nhật tham gia. Ban tổ chức sẽ cho 3 người này vào 3 căn phòng trống, mỗi phòng chỉ có một cái chuông nhỏ để bấm nếu như có một người nào muốn bỏ cuộc vì không chịu nổi. Và cuộc thi bắt đầu, người ta tính thời gian…..
Sau 2 ngày, tên người Mỹ nọ phải bấm chuông xin ra vì quá đói….
Tiếp theo đó là tên người Nhật với khoảng thời gian là 4 ngày nhưng cũng không thể chịu đựng hơn…
Theo quy định thì người ta sẽ phải chờ người dự thi tự mình chấm dứt (vì còn tính thời gian kỷ lục) mới trao giải thưởng….nhưng họ chờ 6 ngày, rồi 8 ngày, vẫn không thấy anh Việt Nam chịu bấm chuông, họ bắt đầu lo lắng. Cuối cùng, họ bắt buộc phải phá cửa để vào xem tình hình thì…..người ta thấy anh Việt Nam đang nằm thoi thóp trong góc tường, người ngợm như chết rồi, khi họ hỏi: ” Lý do nào đã khiến cho anh có một ý chí phấn đấu ngoan cường như thế, đói vẫn không chịu thua…?”‘ thì anh chàng Việt Nam hổn hển không ra hơi: “Mẹ….thằng… thằng nào cho tao vào phòng…có…chuông…hỏng..!!!” …sau đó xỉu luôn…
8.Bệnh tật
Một lần nọ có hai người đàn ông nói chuyện với nhau trong công viên
- Tôi sống nghèo vì bệnh tật.Còn ông?
- Tôi sống sung sướng vì bệnh tật!
- Sao vậy?
- Vì tôi là thầy thuốc!
9.Ở đâu ra?
Sau khi xảy ra vụ đụng xe, nạn nhân ngồi dậy quát vào mặt kẻ gây tai họa cho mình:
- Này, anh đi đứng kiểu gì vậy, làm hỏng hết cả hàm răng giả của tôi rồi. Anh có biết tôi phải trả bao nhiêu tiền để có nó không?
- Được rồi, tôi nghĩ rằng mình có thể bồi thường cho anh đấy.
- Nói xong, anh ta lôi ra một chiếc hộp đầy những hàm răng giả. Sau khi thử nhiều lần, anh chàng kia cũng tìm được một hàm răng vừa khít.
- Thật tuyệt vời! Làm thế nào mà có nhiều hàm răng giả vậy? Anh là nha sĩ hả?
- Ồ không, tôi chuyên đi bốc mộ.
10.Bánh tao đâu…
Ông thầy đồ nọ vốn tính tham ăn. Bữa ấy có người mời đi ăn cỗ, thầy mới cho một cậu học trò nhỏ theo hầu.
Ðến nơi, thầy ngồi vào cỗ, bảo học trò đứng bên cạnh. Trông thấy trong mâm cỗ còn nhiều bánh trái, bụng no nhưng thầy lại muốn bỏ túi mấy chiếc. Sợ người chung quang nom thấy thì mất